Thuyết phục các bạn được sinh ra ở Úc nên đi học tiếng Việt
Springvale, ngày 25 tháng 3 năm 2018
Linh mến,
Dạo này bạn ra sao rồi? Bạn có khỏe không? Học hành thế nào? Nhi viết thư này để khuyên Linh nên chọn môn tiếng Việt để thi lớp 12. Học tiếng Việt sẽ đem nhiều lợi ích cho bạn.
Một lợi ích là khi Linh học tiếng Việt, Linh đang giữ gìn tiếng mẹ đẻ và có thể dễ dàng giao tiếp với ông bà cha mẹ. Cái này có thể mang lai mối quan hệ tốt và có thể gần gũi với gia đình hơn. Ngoài chuyện giao tiếp, Linh còn có thể học hiểu về các nét đẹp văn hóa và truyền thống của người Việt Nam mình.
Nếu Linh chọn môn tiếng Việt để thi lớp 12, Linh có thể được cộng thêm điểm vào bài thi. Điều này rất tốt vì nếu bạn thi môn khác không đủ điểm thì bạn có thể thay điểm tiếng Việt vào.
Thêm một điểm nữa là khi Linh học tiếng Việt, bạn có thể tìm việc làm dễ dàng hơn. Khi mình biết hai ngôn ngữ, mình sẽ được ưu tiên khi tìm việc làm đó. Nhi khuyên bạn nên chọn môn tiếng Việt để thi lớp 12 vì có rất nhiều lợi ích. Chúng ta có thể giữ gìn được tiếng mẹ đẻ, cộng thêm điểm trong việc thi VCE và dễ tìm việc làm v.v…
Nhi mong lời khuyên này có thể giúp Linh trong việc lưa chọn môn thi cho lớp 12. Chúc Linh luôn khỏe và có nhiều thành công trong việc học tập. Nhi xin ngừng bút tại đây. Hẹn gặp lại bạn sau nhé.
Chào bạn,
Tuyết Nhi (Lớp 11)
Ước mơ của Tôi
Tôi tên là Bùi Trần Thế Vĩ, 16 tuổi và là một học sinh lớp 11 của trường Jonh Monash sience. Tôi lớn lên trong một gia đình rất bình thường, sinh sống ở vùng Mount Waverley, thuộc tiểu bang Victoria. Gia đình tôi có bốn người: Cha, mẹ, tôi và em gái. Cha tôi là một đầu bếp. Mẹ tôi là công nhân làm ở một hãng đóng gói. Em gái tôi 14 tuổi, học lớp 9 và là một học sinh giỏi của trường, một đứa em gái nhõng nhẽo. Mỗi cuối tuần, cha mẹ dẫn anh em tôi đi ăn, hay ra biển chơi. Gia đình tôi thường ăn tối cùng nhau, cùng nói chuyện hay coi một đọan phim chung. Đó là những giờ phút thật đầm ấm.
Tuy môn học tôi giỏi nhất là các môn khoa học. Nhưng trong tương lai tôi lại muốn theo con đường chính trị. Tôi muốn trở thành một người lãnh đạo. Vì một người lãnh đạo có quyền quyết định mọi vấn đề quan trọng. Và như vậy tôi có thể giúp ích cho cộng đồng người Việt của mình. Nhưng mẹ và thầy cô giáo có nói trước rằng trước khi làm một nhà lãnh đạo hay chính trị gia, tôi phải theo học ngành luật và học lên cao hơn thế nữa. Và còn phải rất giỏi
tiếng Việt nữa. Muốn như vậy, tôi phải cố gắng, siêng năng thật nhiều và sắp đặt một kế hoạch rõ ràng cho tương lai.
Tôi rất hài lòng với cuộc sống hiện tại của mình, và… từng bước đi… Từng mỗi bậc thang, là sự học hỏi không ngừng của tôi. Tôi sẽ làm cuộc sống của tôi có ý nghĩa hơn cho gia đình, xã hội và mọi người xung quanh.
Bùi Trần Thế Vĩ (Lớp 11)
Ba là tất cả
“Tình cha ấm áp như vầng thái dương, ngọt ngào như dòng nước trôi đầu nguồn….”
Tôi sinh ra và lớn lên ở Úc, tôi không hiểu lắm những ca từ trong các bài hát Việt, nhưng riêng bản “Tình Cha”, mỗi khi nghe, tôi cảm thấy rất hay, rất thấm thía, giống như tác giả viết riêng bài hát này cho tôi chứ không phải cho mọi người, bởi vì trong lòng tôi: Ba là tất cả.
Ba tôi sinh ra và lớn lên tại Việt Nam và được định cư tại Úc năm 1991. Cuộc đời của ba từ nhỏ tới lớn sống trong nghèo khổ, vì thế, ngay từ lúc sinh ra tôi và các em, ba đã cố gắng làm việc cật lực để cuộc sống chúng tôi không thiếu thốn gì. Ông không rượu chè, không cờ bạc, không hút thuốc, chỉ luôn làm việc và làm việc. Nếu có chút thời gian rảnh rỗi, ông ấy dành hết cho gia đình. Đưa tôi và mẹ cùng các anh chị em đi ăn những món ăn ngon, đi xem phim,
đi biển, đi núi tuyết…
Công việc khiến ba mệt mỏi, nhưng ông không bao giờ cáu gắt, la mắng chị em tôi, ba chỉ khuyên bảo và hướng dẫn chúng tôi những gì nên làm, những gì nên tránh. Tôi cảm thấy mình thật là may mắn khi được làm con gái của ba. Ba rất mong tôi học giỏi tiếng Việt, lấy tiếng Việt để thi VCE mặc dù tôi có nhiều môn học khác dễ lấy điểm cao hơn. Ba nói tôi phải giỏi tiếng Việt để sau này còn dạy cho cháu ngoại của ông (hihihi)… Tôi rất thương và tôn trọng ba, nên tôi đã đi học tiếng Việt được 10 năm rồi. Và tôi sẽ cố gắng thi thật tốt để ba được vui lòng.
Hiện tại tôi chỉ là một học sinh lớp11, tôi chưa làm được việc gì lớn lao hơn để bày tỏ lòng kính trọng và biết ơn của mình đối với ba. Tôi mong ba sẽ đọc bài viết nhỏ này của tôi, và hiểu rằng, đối với tôi, Ba là tất cả.
Mai Phương (Lớp 11)
Tâm tình của một người ở Viện dưỡng lão
Tôi đã vào viện dưỡng lão được một tháng rồi, nhưng vẫn không quen với không khí mới lạ. Chung quanh là người già như tôi, mà tôi vẫn thấy không thoải mái và ổn định như ngày xưa. Con cháu thì bận rộn hết, còn chồng tôi đã qua đời hai năm rồi.
Ở viện dưỡng lão này không có nhiều người Việt. Mỗi ngày thì chỉ tiếp xúc với
người chăm sóc vì ai cũng nói tiếng Anh hết. Tôi cảm thấy rất cô đơn. Không ai để tôi có thể kể ra chuyện vui hay buồn. Con cái thì ở xa, bận lo cho gia đình riêng mình rồi, nên không có thời gian để xuống thăm tôi. Ngày xưa thì tôi đã ở trong một đại gia đình. Mỗi ngày đều là ngày tươi tốt nhất của mình, đầy sự ấm áp của những con cháu nói chuyện và đùa với nhau. Bây giờ thì đã khác hẳn, chung quanh đều là người lạ hết. Đi đứng thì không thấy khỏe mà còn cảm thấy buồn bã nữa.
Có một người Việt thường chăm sóc tôi mỗi ngày luôn kể chuyện vui cho tôi
nghe, nhưng cô này bị chuyển qua chăm sóc cho người khác. Cô ấy rất dễ thương và thông minh, biết đúng tim đen tâm lý của người già. Tôi cảm thấy rất buồn về điều này, cùng với sự mong muốn được gặp con cháu để được chia sẻ với nhau về mọi thứ, như sự học hành của con cháu ra sao, việc làm con cái có tốt không?
Tuy ở viện dưỡng lão thì thấy cô đơn, nhưng tốt hơn là nếu ở chung gia đình
riêng của con cái mà quấy rầy họ. Tôi rất mong nếu rảnh rỗi, mà con cái có thể xuống thăm tôi thì tốt biết mấy, còn giá trị nhiều hơn vàng bạc nữa.
Đặng Mẫn Nghi (Lớp 11)
Cảm nghĩ của em về Tết Mậu Tuất 2018 Có nên ăn mừng hay không?
Tết Nguyên Đán là một lễ hội đặc biệt và rất quan trọng trong văn hoá của người Việt. Tết là dịp mà những người trong gia đình có thể sum họp, vui chơi, chúc tụng nhau v.v… Giống như mọi năm, gia đình em cũng có rất nhiều người thân về nhà Ông Bà để sum họp, cũng có hoa mai, hoa vạn thọ, mâm ngũ quả, bánh dày, bánh chưng và những thứ khác trong dịp Tết.
Nhưng 2018 năm nay hoàn toàn khác những năm vừa qua. Khi nghe được những thông tin từ mạng lưới toàn cầu, chủ yếu là từ Youtube về kỷ niệm 50 năm ngày Tết Mậu Thân 1968, những ký ức về sự tàn bạo của Cộng Sản Việt Nam tàn sát hơn 5000 người Huế một cách dã man như đập đầu và chôn sống. Huế cũng là quê Nội của em, nhưng gia đình của em được may mắn hơn rất nhiều gia đình khác tại Huế. Nhưng điều này không làm em có cảm giác vui hơn một chút nào.
Niềm vui đón Tết Mậu Tuất 2018 đã tiêu tan hết khi em nghĩ về sự kiện Tết Mậu Thân của nửa thế kỷ trước. Nhờ ở nước Úc tự do này mà em được biết, được tìm hiểu; em nghĩ rằng, mỗi dịp Tết đến, chúng ta hãy kể lại chuyện tàn sát dã man của Cộng Sản Việt Nam trong dịp Tết Mậu Thân 1968 để giúp người dân trong nước và hải ngoại có thể nhớ đến sự tàn bạo và độc ác của cộng sản. Thậm chí, chúng ta cũng nên dành một phút mặc niệm để nhớ ơn những chiến sĩ, đồng bào, những nạn nhân đã đỗ xương đỗ máu để hy sinh bảo vệ tự do dân chủ và nhân quyền của người dân.
Chúng ta cũng nên đồng hành với những nhà đấu tranh chống bọn Trung Cộng bành trướng đang xâm lăng lãnh thổ và biển đảo của Việt Nam mình. Toàn dân Việt Nam trong nước và hải ngoại cùng ý thức bảo vệ đất nước, chống Cộng Sản Trung Quốc và Cộng Sản Việt Nam thì lúc đó chúng ta mới ăn và thưởng thức một cái Tết Nguyên Đán trọn vẹn được.
Em Ngô Anh Trung (Lớp 11)